Con đường thật nhẵn, lớp đất nhẹ phủ phía trên giống như đường đất vào làng ngày xưa, đường không ổ gà, không lồi lõm, hai bên ruộng nước lấp xấp khu vực của sông Hồng, làng Quan Phố thuộc Huyện Duy Tiên Tỉnh Hà Nam, Hà Nam và Hưng Yên cách nhau một con sông như chuyện tình của Cô Vạn và Chú Đại, Chú bên kia sông và Cô bên này sông, gặp nhau ngòai Bắc và di cư vào Nam sống với nhau cho đến cuối đời và khi nằm xuống, cũng nằm cạnh nhau ở Sóng Thần, Thủ Đức.
Cây cối xanh um thật màu mở, không khí vào mùa Noel lạnh buốt và có mưa phùn lất phất bay. Bố rời làng Quan Phố vào năm 1943 bây giờ củng đã gần 70 năm, ngôi làng vẫn thế, trong thời gian chiến tranh, làng là khu vực dân sự nên không bị tàn phá bởi chiến tranh, những dấu tích xưa vẫn còn nguyên vẹn, nhà Thờ không xa nhà Bác Vinh mấy và trước khi ra cổng làng, xe cũng chạy ngang một ngôi chùa cổ. Gia Đình Ông Bà Nội có Bác Vinh là Chị Cả rồi đến Bác Phái, Bác Thản, Bố và Cô Vạn là út, không biết có còn ai nữa không ?
Sau năm 1975 các em kể chuyện Bác Phái từ Hà Nam vào ghé thăm nhà ở Phan Thiết, thời ấy Bố đi cải tạo, nhà đi vùng kinh tế mới, có ai còn tâm tư trong những chuyện khác, sau 15 năm về lại Sàigòn trong chuyến về thăm cô Vạn đang hấp hối ở Gò Vấp, em Công cho biết ngoài Bắc còn nhiều bà con và Công đã ra thăm một lần cách đây mấy năm, tình cảm gia đình rất quyến luyến làm thêm nao nức cho chuyến về Quê Hà Nam lần này.
Và sau bao năm chinh chiến, không ngờ lại có ngày về thăm quê Bố, thật xúc động vô cùng, buổi sáng sau khi thăm mộ Ông Nội xong, khu đất mộ ông Nội chỉ có 2 ngôi Mộ, anh chị Ninh củng xin phép chủ đất trong tương lai sẽ đắp một lối vào cho khang trang, thăm viếng xong rồi qua đến Nghĩa trang thăm mộ Bà Nội, khu nầy là Nghĩa trang có nhiều ngôi mộ từ lâu đời, sau đó tranh thủ về làng Quan Phố nơi chôn nhau cắt rốn của Bố.
Hôm qua, lúc về Hưng Yên từ Nội Bài khi đến gần cầu Yên Lệnh nhìn xa xa thấy cổng làng Quan Phố, Cháu Sơn hứa ngày mai sẽ đưa Chú về làng. Noel cũng là mùa mưa phùn, từng đợt mưa lất phất bay, không khí thật lạnh không như ở Sàigòn.
Khi xe dừng trước cửa nhà của một người bà con, chị Câm con Bác Vinh cũng đã có mặt từ lúc nào, chị thật vui mừng ra mặt, không biết ai đã báo tin trước. Chị ăn mặc rất chỉnh tề lăng xăng mừng rỡ đón người thân từ xa về, trên xe có Sơn Cháu đích tôn của Bác Phái, Anh Chị Ninh, Công từ Phan Thiết, Phú con cô Vạn từ Gò Vấp và chưa về quê nội ngoại lần nào, chắc Phú củng nao núng và nhiều cảm giác.
Ở ngoài quê cách trang trí trong nhà giống nhau, khi bước vào là bộ bàn ghế, khách ngồi nói chuyện, trên bàn có bình trà và một bình thủy đựng nước nóng, có khi là khay trầu cau, phía sau đó là bàn thờ ông bà và một tủ thờ, bên trái là một cái giường hay bộ ván dùng làm nơi nghĩ ngơi, hầu như là tiêu chuẩn trưng bày theo lối này, nhưng khi đến nhà Bác Vinh một hồ đựng nước mưa thật lớn ngay giữa sân làm tôi sực nhớ ngày xưa khi ở trong Nam căn nhà nào Bố tôi cũng xây một hồ đựng nước mưa thật lớn có lẽ ảnh hưởng từ lúc Bố tôi sinh ra và lớn lên ở quê nhà.
Đời sống nơi đây thật nhẹ nhàng và êm ã, làng Quan Phố mang tiếng là quê nhưng chỉ cách thị xả Hưng Yên 5,10 phút lái xe, từ những nhà cao có thể nhìn thấy làng từ Hưng Yên, thời gian thăm viếng quá gấp rút nên không có dịp vào phía trong làng xem sinh hoạt và đời sống người dân như thế nào.
Ngôi nhà Bác Vinh trong một khu đất khá rộng, chính giữa là một căn nhà lớn dùng thờ phượng ông bà, bên tay trái là nhà bếp và một nhà gian nhà kho, bên tay phải 2 căn phòng, phòng đầu tiên là của Bác Vinh, gian kế bên là của vợ chồng người con trai và người con dâu là người chăm sóc cho bác Vinh, nhà phía sau là nhà bếp nấu củi hoạc bằng than, chính giữa nhà là sân rộng và một hồ nước thật lớn, có cây cau, cây ăn trái, có những thùng trồng hành, ngò và nhiều loại rau sống, như húng, quế, có mít, đu đủ. Những trái cây và rau cải không dùng phân bón, nên người dân ở đây ít có những bệnh tật như sống thành phố lớn, làng Quan Phố xưa nay vẫn là nơi xuất phát của nghề dệt vải, khi vào Sàigon nhà Cô Vạn dệt vãi hàng bao nhiêu năm, khi đi qua căn nhà phía sau nhà Bà Vinh nghe tiếng máy cửi dệt vãi bỗng nhớ khung cảnh của Gò Vấp năm xưa vô cùng, các khung cữi, con thoi, ống suốt, 40 năm rồi bây giờ mới nhìn lại hình ảnh nầy, hình ảnh của một thời đã mất và tưỡng như không bao giờ sẽ gặp lại.
Không khí tháng 12 thật lạnh, khõang chừng 15 độ C, mọi người đều mặc áo dài tay, áo len họac áo nĩ phía trong, có ngừơi dùng khăn chòang cổ cho ấm, làng Quan Phố trong khu vực của sông Hồng không khí ẩm nên có nhiều rêu xanh, ở những gạch lót đường đi cũng như những bức tường bao phủ quanh làng .
Phòng của Bác Ninh có một chiếc giường cây, trên giường trãi tấm chiếu lọai nylon, một cái mền bông và một cái gối, vách tường tráng cement không có sơn họac quét vôi, nóc nhà làm bằng ngói móc và phía trong phòng cũng không cao lắm một tấm nylon treo trên trần nhà, đời sống ở đây thật bình dị, nhà không chưng bày và tất cả rất là đơn giản, bác Vinh rất vui và xúc động khi gặp bà con và gia đình bác khóc sướt mướt và không nghe được Bác nói gì chỉ nghe tiếng khóc thều thào. Chị Ninh có mang theo bánh giò và giò chả, chị đưa bà ăn ngều ngào và thật ngon lành, ăn xong bà lại khóc tiếp tục, đây là lần đầu tiên về quê Bố, lần đầu tiên biết đến Bà và là lần đầu tiên gặp Bà, tôi cảm thấy thật thương Bà, rồi trong gia đình mọi người tiếp tục hỏi han và nói chuyện liên thuyên, Chị Ninh có mang cho Bà một khăn chòang đầu mới màu nhạt thật đẹp, chính giữa nhà là một sân rộng, có hai cái ghế và anh em chúng tôi ngồi hút thuốc, tất cả những gì xảy ra thật nhanh và không có cơ hội để hồi tưỡng cãm giác lúc này, tôi đi một vòng chung quanh nhà lúc quay trở lại, Bà đã ngồi trước căn phòng từ lúc nào, giọng bà nói tiếng được tiếng mất, bà nói "Bảo làm cơm cho các anh chị ăn" hình như chẵng ai để ý và Bà tiếp tục nói nhiều lần như thế, thật dể thương vô cùng,
Và sau bao năm chinh chiến, không ngờ lại có ngày về thăm quê Bố, thật xúc động vô cùng, buổi sáng sau khi thăm mộ Ông Nội xong, khu đất mộ ông Nội chỉ có 2 ngôi Mộ, anh chị Ninh củng xin phép chủ đất trong tương lai sẽ đắp một lối vào cho khang trang, thăm viếng xong rồi qua đến Nghĩa trang thăm mộ Bà Nội, khu nầy là Nghĩa trang có nhiều ngôi mộ từ lâu đời, sau đó tranh thủ về làng Quan Phố nơi chôn nhau cắt rốn của Bố.
Hôm qua, lúc về Hưng Yên từ Nội Bài khi đến gần cầu Yên Lệnh nhìn xa xa thấy cổng làng Quan Phố, Cháu Sơn hứa ngày mai sẽ đưa Chú về làng. Noel cũng là mùa mưa phùn, từng đợt mưa lất phất bay, không khí thật lạnh không như ở Sàigòn.
Khi xe dừng trước cửa nhà của một người bà con, chị Câm con Bác Vinh cũng đã có mặt từ lúc nào, chị thật vui mừng ra mặt, không biết ai đã báo tin trước. Chị ăn mặc rất chỉnh tề lăng xăng mừng rỡ đón người thân từ xa về, trên xe có Sơn Cháu đích tôn của Bác Phái, Anh Chị Ninh, Công từ Phan Thiết, Phú con cô Vạn từ Gò Vấp và chưa về quê nội ngoại lần nào, chắc Phú củng nao núng và nhiều cảm giác.
Ở ngoài quê cách trang trí trong nhà giống nhau, khi bước vào là bộ bàn ghế, khách ngồi nói chuyện, trên bàn có bình trà và một bình thủy đựng nước nóng, có khi là khay trầu cau, phía sau đó là bàn thờ ông bà và một tủ thờ, bên trái là một cái giường hay bộ ván dùng làm nơi nghĩ ngơi, hầu như là tiêu chuẩn trưng bày theo lối này, nhưng khi đến nhà Bác Vinh một hồ đựng nước mưa thật lớn ngay giữa sân làm tôi sực nhớ ngày xưa khi ở trong Nam căn nhà nào Bố tôi cũng xây một hồ đựng nước mưa thật lớn có lẽ ảnh hưởng từ lúc Bố tôi sinh ra và lớn lên ở quê nhà.
Đời sống nơi đây thật nhẹ nhàng và êm ã, làng Quan Phố mang tiếng là quê nhưng chỉ cách thị xả Hưng Yên 5,10 phút lái xe, từ những nhà cao có thể nhìn thấy làng từ Hưng Yên, thời gian thăm viếng quá gấp rút nên không có dịp vào phía trong làng xem sinh hoạt và đời sống người dân như thế nào.
Ngôi nhà Bác Vinh trong một khu đất khá rộng, chính giữa là một căn nhà lớn dùng thờ phượng ông bà, bên tay trái là nhà bếp và một nhà gian nhà kho, bên tay phải 2 căn phòng, phòng đầu tiên là của Bác Vinh, gian kế bên là của vợ chồng người con trai và người con dâu là người chăm sóc cho bác Vinh, nhà phía sau là nhà bếp nấu củi hoạc bằng than, chính giữa nhà là sân rộng và một hồ nước thật lớn, có cây cau, cây ăn trái, có những thùng trồng hành, ngò và nhiều loại rau sống, như húng, quế, có mít, đu đủ. Những trái cây và rau cải không dùng phân bón, nên người dân ở đây ít có những bệnh tật như sống thành phố lớn, làng Quan Phố xưa nay vẫn là nơi xuất phát của nghề dệt vải, khi vào Sàigon nhà Cô Vạn dệt vãi hàng bao nhiêu năm, khi đi qua căn nhà phía sau nhà Bà Vinh nghe tiếng máy cửi dệt vãi bỗng nhớ khung cảnh của Gò Vấp năm xưa vô cùng, các khung cữi, con thoi, ống suốt, 40 năm rồi bây giờ mới nhìn lại hình ảnh nầy, hình ảnh của một thời đã mất và tưỡng như không bao giờ sẽ gặp lại.
Không khí tháng 12 thật lạnh, khõang chừng 15 độ C, mọi người đều mặc áo dài tay, áo len họac áo nĩ phía trong, có ngừơi dùng khăn chòang cổ cho ấm, làng Quan Phố trong khu vực của sông Hồng không khí ẩm nên có nhiều rêu xanh, ở những gạch lót đường đi cũng như những bức tường bao phủ quanh làng .
Phòng của Bác Ninh có một chiếc giường cây, trên giường trãi tấm chiếu lọai nylon, một cái mền bông và một cái gối, vách tường tráng cement không có sơn họac quét vôi, nóc nhà làm bằng ngói móc và phía trong phòng cũng không cao lắm một tấm nylon treo trên trần nhà, đời sống ở đây thật bình dị, nhà không chưng bày và tất cả rất là đơn giản, bác Vinh rất vui và xúc động khi gặp bà con và gia đình bác khóc sướt mướt và không nghe được Bác nói gì chỉ nghe tiếng khóc thều thào. Chị Ninh có mang theo bánh giò và giò chả, chị đưa bà ăn ngều ngào và thật ngon lành, ăn xong bà lại khóc tiếp tục, đây là lần đầu tiên về quê Bố, lần đầu tiên biết đến Bà và là lần đầu tiên gặp Bà, tôi cảm thấy thật thương Bà, rồi trong gia đình mọi người tiếp tục hỏi han và nói chuyện liên thuyên, Chị Ninh có mang cho Bà một khăn chòang đầu mới màu nhạt thật đẹp, chính giữa nhà là một sân rộng, có hai cái ghế và anh em chúng tôi ngồi hút thuốc, tất cả những gì xảy ra thật nhanh và không có cơ hội để hồi tưỡng cãm giác lúc này, tôi đi một vòng chung quanh nhà lúc quay trở lại, Bà đã ngồi trước căn phòng từ lúc nào, giọng bà nói tiếng được tiếng mất, bà nói "Bảo làm cơm cho các anh chị ăn" hình như chẵng ai để ý và Bà tiếp tục nói nhiều lần như thế, thật dể thương vô cùng,
Đường vào làng Quan Phố Huyện Duy Tiên, Hà Nam
Công, Phú con cô Vạn và người Bà Con trong họ
Quà vặt về biếu bà con
Sơn con anh Phú "Bác Phái" Hòa, Phú đang điện thọai
Con Trai của Bác Vinh ghé thăm đầu tiên
Một trong kỹ nghệ chánh của làng là Dệt Vải và nghề Nông
Khung quay tơ
Kế đến là Nhà chị Câm con bác Vinh
Thăm nhà Chị Câm
Chị Câm con bác Vinh và Phạm Hòa
Anh Ninh con Bác Phái và Phạm Hòa
Nhà Thờ trong làng Quan Phố
Đường ra cổng làng bên trái là ruộng lúa
Ngôi Chùa trong làng Quan Phố
Chị Ninh đưa Bánh Giò cho Bác Vinh
Anh Ninh, Con dâu Bác Vinh, Chị Ninh và Phú con cô Vạn
khu vực nấu củi và than
Bác Vinh 102 Tuổi
Bác Vinh (Chị Cả của Bố) và Phạm Hòa
Khung dệt vải kế nhà Bác Vinh
Cổng Làng Quan Phố Duy Tiên Hà Nam
Xa Khơi - Tân Nhàn
Thơ Tình Cuối Mùa Thu / Tân Nhàn
No comments:
Post a Comment